Tôi 1 chàng kỹ sư trẻ, có ngoại hình, có chút vị trí trong công ty, có 1 gia đình hạnh phúc nhưng lại ở xa.
Em 1 cô gái xinh, năng động mà phải nói là rất năng động, có người yêu làm phi công trẻ trung phong độ.
1.Bắt đầu mối tình
Tôi và em làm việc cùng nhau ở công ty, thởu ban đầu chỉ là bạn bè quý mến nhau, nhưng sau nhiều cái mà ko muốn kể dài lê thê, cứ tạm gọi là duyên số, chính xác là duyên số e với tôi lại nãy sinh tình cảm.
Tôi nhớ lần đầu tiên, sau nhiều lần cả 2 ngại ngùng kiềm chế, tôi lao qua nhà em, căn nhà trọ mấy tầng ấy tối đến khoá chặt cửa sắt, e xuống và cả 2 hôn nhau như điên dại qua cánh cửa ấy. Sau lần đấy, số ngày tôi ở nhà và em ở phòng ít hơn thời gian chúng tôi ở nhà nghỉ, cả 2 lao vào nhau, phải nói là xoạc mà ko biết chán. Nhiều đêm nằm với nhau Tôi hỏi Em: Sau này thế nào em nhỉ? Em cười bảo: Em bỏ ny e, xin vợ a làm bà 2 thôi. Tôi cười theo nhưng trong lòng lại đầy suy tư cho một mối tình vụng trộm bắt đầu.
2. Tình dục
Chúng tôi đến với nhau không phải vì tình dục, nhưng nhờ nó chúng tôi yêu nhau hơn, có những buổi chiều khi tan giờ làm, chỉ cần một cái tin nhắn của 2 con tim và con trym cùng nhịp, em qua phòng tôi và cả 2 cùng thăng hoa trong tình dục, cái cảm giác vừa sung sướng vừa lo lắng cho sự liều lĩnh của Tôi và Em làm chúng tôi quấn nhau hơn. Hay có lần lên xe giường nằm, tôi còn sang giường em để cả 2 lại tiếp tục trong đam mê khoái lạc. Và cứ thế chúng tôi quan hệ bất cứ khi nào, từ xe, wc, ở quán karao....
3. Khoảng lặng và kết thúc
Cứ như vậy sau 2 năm, gia đình Tôi chuyển ra, người yêu em cũng xong chương trình đào tao phi công, chúng tôi bắt đầu phải suy nghĩ, nhưng dễ gì bỏ đc...Cho đến 1 hôm Em nói chia tay người yêu, tôi hỏi lý do thì Em viện đủ lý do là chán, là ko hợp, là gia đình.. abc. Nhưng tôi biết đó là do Em yêu Tôi. Tôi mới thấm, Con gái yêu nó điên rồ và bất chấp thế nào. Tôi cứ suy nghĩ mãi chả biết làm sao, tiếp tục chắc chắn buông bỏ gia đình mà đến với em, mà dứt khoát rời xa em thì chả nhẽ yêu rồi, xoạc rồi lại buông bỏ người ta trong lúc này. Cuối cùng tôi gặp em, tôi nói em và tôi cần khoảng lặng, xa nhau 1 thời gian nhưng Em ko đồng ý, Em nói chia tay ko do Tôi, em chấp nhận lén lút và ko để ảnh hưởng gd tôi, nhưng tôi ko đồng ý. Nói thật, tôi là người lý trí, càng lâu có lẽ Em là người thiệt thòi hơn tôi.
Khoảng lặng ấy là cả 1 năm trời, nhiều lúc nhậu về lại gọi nhắn em, đôi lúc lại muốn lao đến nhưng rồi lại cố tỉnh và bị cái sợi dây gia đình nó níu lại. Còn Em 1 thời gian sau đã quay lại với Người yêu sau đó là 1 đám cưới hạnh phúc mà ko có sự có mặt của Tôi. Giờ đây bước qua nhau vẫn còn một sự lạnh lùng từ 2 phía, lòng tôi lại thấy buồn buồn: Giá không có mối tình đấy chắc có lẽ tốt hơn ko?