Em lập thread này hôm nay để mong các bác có kinh nghiệm có thể giúp em gỡ rối và chia sẻ với em đôi điều. Chuyện của em đã diễn ra cách đây nửa năm, nhưng mãi đến tận bây giờ em vẫn chưa thể nào quên được, một phần cũng do cảm giác mặc cảm và cảm thấy tội lỗi vì hành động tồi tệ của mình, một phần cũng vì em chưa thể quên được hình ảnh của người đó. Em gặp bạn nữ này khi có cơ hội tham gia lớp học tiếng Anh thêm buổi tối, thời gian đầu cả 2 nói chuyện rất vui vẻ với nhau, nhưng dần về sau em lại là người phát sinh tình cảm trước. Em bắt đầu để ý đến bạn nhiều hơn, thường hay hỏi thăm bạn và thậm chí còn hướng dẫn bạn hoàn thành bài tiểu luận tiếng Anh trên lớp. Nhưng không biết vì lý do gì mà càng về sau bạn ít nói chuyện với em hơn, em càng thấy khoảng cách giữa em và bạn ngày càng xa hơn, đồng thời bạn cũng tránh nói chuyện với em ở trên lớp ( chỉ nói chuyện khi làm việc chung nhóm học ). Đỉnh điểm là đến một hôm khi em báo điểm thi cho bạn ở trên lớp vì bạn nghỉ học bữa đó, thì bạn đó đã trả lời với em rất lạnh lùng. Sau một hồi nhắn tin mà bạn không rep thì em đã mất bình tĩnh và đã nói với bạn ấy một số lời khó nghe, và cuối cùng là làm một việc mà em tự nhận bây giờ là rất hèn và không đáng mặt đàn ông tí nào: đó chính là đòi tiền hỗ trợ làm tiểu luận cho bạn đó và tiền ăn trước giờ mà em đã dắt bạn đi ăn khi còn nói chuyện vui vẻ với nhau . Bạn cũng đã chuyển trả cho em số tiền, từ đó về sau em và bạn đã không còn liên lạc với nhau nữa. Em cứ tưởng rồi mình sẽ sớm quên bạn sớm thôi, nhưng cho đến nay hơn nửa năm trôi qua em vẫn không thể nào quên được cái ngày định mệnh hôm đó. Em cảm thấy có lỗi và mình thật ngu khi làm một hành động mất mặt và dại dột như vậy, bây giờ chỉ biết hối tiếc mà chẳng thể nào làm gì hơn. 
Trong 6 tháng đó, mỗi ngày thức dậy là một ngày đầu em bất chợt xuất hiện hình ảnh của bạn ít nhất là một lần. Em chỉ biết chia sẻ cảm xúc và giải bày nỗi niểm của mình trên đây, để ít nhất em được trút ra một vài nỗi lòng mà em đã mang theo mình suốt hơn nửa năm qua. Công việc của em khá tốt và ổn định, là một người hướng ngoại và em tự đánh giá mình là một người giao tiếp khá ổn, nhưng không hiểu vì sao em vẫn chưa thể quên được bạn. Các bác trên đây có thể nói em là simp cũng được, là thằng không đáng mặt đàn ông cũng được, vì em, sau khoảng thời gian đó, cũng đã tự trách lỗi và hối tiếc vì hành động trên của mình . 
Em mong các bác có thể gửi gắm cho em đôi lời, như là một cách các bác giúp đỡ một người xa lạ ở trên diễn đàn này. Em nên làm gì để không còn phải hối tiếc vì câu chuyện trên nữa ? Em rất cảm ơn nếu được nghe các bác chia sẻ, vì dù là người xa lạ và chưa từng gặp mặt nhau, nhưng những con chữ của các bác cũng sẽ giúp em rất nhiều, giúp em hiểu hơn về con người mình, về cuộc sống và về cách nhìn nhận câu chuyện bên trên.
Cảm ơn các bác đã đọc đến dòng này. Chúc các bác một buổi tối Chủ Nhật an lành và vui vẻ bên gia đình và người thân.